Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

TIỀN KHÔNG PHẢI LÀ TẤT CẢ , NHƯNG MUỐN CÓ TẤT CẢ PHẢI CẦN TIỀN.

Được đăng bởi Son Lam Nguyen | 14:21 Danh mục:
Hãy chọn người tốt nhất cho bạn, vậy thôi. Ai nói gì, mặc kệ họ. Bạn khổ, thiên hạ cũng không khổ cho bạn đâu. Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng muốn có hạnh phúc - chắc chắn phải có tiền.


Nếu có hai anh chàng tán tỉnh bạn, một anh nhà giàu, một anh nhà nghèo, một anh lái ô tô và một anh đi xe đạp. Bạn sẽ chọn ai?
 Nếu chọn anh nhà nghèo đi xe đạp, bạn sẽ được vô số người tung hô. Còn chọn anh nhà giàu, bạn sẽ bị ném đá không thương tiếc. Còn mình, mình chọn anh nhà giàu, đi ô tô. Và trước khi chọn một trong hai người kia, mình sẽ chọn người yêu mình, có giàu hay nghèo thì cũng phải là người đàn ông tử tế và yêu nhau trước đã. Đừng oang oang lên rằng chọn anh nhà nghèo. Có đứa con gái nào chọn một thằng nghèo kiết xác chẳng lo nổi cho vợ cho con, mà còn rượu chè cờ bạc, gái gú lăng nhăng không? Hay từ chối anh nhà giàu, đẹp trai tốt bụng, đi ô tô để chọn anh nhà nghèo như trên.
Đừng phủ nhận giá trị của đồng tiền, mặc dù miệng lưỡi thiên hạ sẽ dèm pha. Ở thời đại này sức mạnh của đồng tiền là có thật, nói không ngoa, đồng tiền là vạn năng. Tiền, là một trong những thứ, bạn cần như khí thở, chẳng ai tồn tại nổi nếu không có tiền đâu. Điều đó đúng, chẳng thực dụng đâu. Thực tế thôi.
Chẳng phải hàng ngày bạn có thể sống được ở thành phố này nhờ nó sao, bạn nai lưng ra một ngày 8 tiếng, chịu nặng chịu nhẹ, nuốt nước mắt vào trong cũng vì những tờ giấy in mệnh giá 200, 500 ngàn đó sao? Tiền, chẳng có gì xấu, giàu sang cũng chẳng phải là cái tội, há chẳng phải là con người ai cũng muốn sung sướng sao, hà cớ gì dối lòng đi chọn cho mình sự nghèo khổ. Có chăng đó chỉ là những câu nói suông, vì xã hội thích những lời hoa mỹ, nên nhiều người vẫn cứ giấu diếm bản thân bằng vài ba câu sáo rỗng chỉ để chứng tỏ mình thanh cao. Thanh cao hay không là do cách sống, chẳng phải cứ nghèo là mới thanh cao còn giàu là nhơ nhớp.


Ai nói yêu nhau chẳng cần tiền, ít hay nhiều, thì cũng cần có tình phí. Ở thành phố này, chẳng có chỗ nào cho bạn đi free. Và ở thành phố này, kẹt xe, khói bụi, chẳng ai yêu nhau nỗi đâu nếu cứ ngày nào cũng đạp xe vòng vòng mồ hôi mồ kê nhễ nhại mà phía sau còn đèo theo một mạng, lúc đó bạn sẽ vứt xe đạp đi và nói "thôi k yêu nữa đâu". Và ở thành phố này, chẳng thể yêu nhau mà chỉ suốt ngày dắt nhau đi bộ trên đường để làm thơ cho nhau nghe và thề non hẹn biển.
Đừng bảo rằng một túp lều tranh hai trái tim vàng, trong thời đại này không còn khái niệm đó đâu. Ngày còn yêu nhau có lẽ tiền bạc chưa trở thành gánh nặng. Nhưng liệu sau này lấy nhau, khi cơm áo gạo tiền đè chết tình yêu, bạn có còn suy nghĩ như vậy nữa không? Một tháng với hàng trăm thứ tiền, tiền điện, tiền nước, tiền nhà, tiền con học, tiền lễ đám, tiền hiếu hỷ ….vâng vâng và hàng trăm thứ tiền như vậy, mà vợ chồng sống trong cảnh khốn khó, liệu bạn có còn hạnh phúc được hay không? Vợ chồng nhìn nhau có còn nồng nàn như ngày mới  cưới, hay nhìn đâu cũng thấy những toan tính xung quanh đồng tiền?
Nếu bạn chưa trải qua những ngày cơ cực, đừng vội chê trách những người nghiêng về giá trị của đồng tiền. Bạn đã từng sống qua những ngày mà tiếng cười trong gia đình bị đồng tiền làm cho méo mó? Bạn có từng nhìn thấy ba mẹ cãi nhau vì những mâu thuẫn nảy sinh vì đồng tiền? Bạn đã từng dang dở ước mơ vì cái gọi thứ "đầu tiên" ấy? Bạn đã từng cảm thấy tủi thân khi sống trong nghèo khó khinh khi? Bạn từng xót lòng khi nhìn thấy mẹ cha vì tiền mà dầm mưa dãi nắng bán mặt cho đất bán lưng cho trời trong khi bản thân mình bất lực? Bạn có từng nghĩ đến tương lai con cái bạn sau này nếu phải sống trong cảnh nghèo khó - nhìn con người ta học trường quốc tế, được ăn ngon mặc đẹp, còn mình chẳng thể cho con cuộc sống được như ước mong phải chịu thiệt thòi đủ thứ .

Nếu câu trả lời là chưa, bạn đừng vội lên tiếng, cứ trải đi rồi sẽ cảm nhận. Vì tiền mà vợ chồng ly tan, vì tiền mà con người ta vào tù ra tội, chém giết lẫn nhau. Vì tiền mà người ta đánh mất từ người chỉ giữ lại từ con. Chính vì vậy, muốn sống tốt, bạn cần phải có tiền.
Khép lại vấn đề, khi đã quá mệt mỏi với những lời sáo rỗng của vô số những người "không thực tế", mình muốn lên tiếng cho những người bị quy chụp là thực dụng .Liệu yêu một người đàn ông nghèo khó, và yêu một người đàn ông giàu, được đi đây đi đó, được người ta cưng chiều bạn thích cái nào hơn? Không hạ thấp anh nhà nghèo, nhưng chả ai chê anh nhà giàu đâu. Giữa nhẫn cỏ với nhẫn kim cương, bạn chọn chiếc nào? Nhẫn cỏ chăng? Mình chọn nhẫn kim cương. Giữa nhà lầu với một căn nhà xiêu vẹo, bạn chọn ở đâu? Giữa cuộc sống giàu sang và khốn khó, bạn chọn sống ra sao? Con người ta luôn chọn cái tốt hơn, nên dù thế nào, cũng đừng sống dối với bản thân. Đừng tỏ ra thanh cao để được lòng thiên hạ, trừ phi bạn là bậc thánh nhân hoặc bạn dở người.
Tiền không phải là tất cả , nhưng muốn có tất cả, phải cần tiền.
Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng muốn có hạnh phúc. Chắc chắn phải có tiền.


Mình không biện hộ những cô nàng sống bám vào tiền bạc của đàn ông và coi tình yêu là hình thức để được sống sung sướng mà không cần vất vả làm ra đồng tiền và cũng chẳng phải một trong số trên. Mình làm ra tiền và cố gắng hết sức để làm ra nó dù bây giờ là không nhiều. Vì vậy mình tôn trọng giá trị của đồng tiền. Tình yêu không được quyết định bởi giàu nghèo, nhưng có nó, tình yêu mới tồn tại. Đàn ông yêu bằng mắt vì vậy anh ta chọn người vừa mắt để yêu. Thì cũng đừng trách đàn bà, chọn cho mình người đàn ông có thể gửi gm một tương lai tương sáng cho những đứa con của họ. Yêu người đàn ông giàu có, chẳng có gì xấu xa. Có chăng, đó là may mắn. Còn nếu là lợi dụng nhau, thì nói cho cùng cũng chỉ là một cuộc trao đổi, thuận bán, vừa mua.
Đàn ông không thực tế thường biện hộ cho mình bằng cách chửi rủa không thương xót những cô nàng đề cao giá trị của vật chất - chẳng hạn như mình. Nhưng nói thẳng ra, chẳng có cô bác sỹ nào chọn yêu một anh chàng chạy xe ôm. Hà cớ gì khi mình cố gắng để kiếm tiền thì phải chấp nhận yêu một anh chàng đã nghèo còn cam chịu? Người ta chọn yêu người thích hợp thôi, đừng nghĩ mình nghèo mình tốt, còn anh chàng nhà giàu kia là người xấu. Tại sao không nghĩ người ta tốt, người ta tử tế, người ta biết yêu thương - mà lại nghĩ tại người ta giàu? Anh nghèo, nhưng đừng nói yêu anh em không có tương lai, mà phải nói: "dù anh nghèo, nhưng a sẽ cố gắng không để em và con phải khổ".
Đừng nói bạn chọn anh nhà giàu, khi không biết bản thân anh ấy tốt xấu ra sao cũng đừng chê bai anh nhà nghèo, khi biết đâu đấy, ngày mai a ta sẽ vì bạn mà trở nên giàu có. Hãy chọn người tốt nhất cho bạn, vậy thôi. Ai nói gì, mặc. Bạn khổ, thiên hạ cũng không khổ cho bạn đâu.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

  • RSS
  • Delicious
  • Digg
  • Facebook
  • Twitter
  • Linkedin
  • Youtube