Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Cuộc đời cần lắm những cái ngoái nhìn

Được đăng bởi Son Lam Nguyen | 14:46 Danh mục:

Đôi khi, cuộc đời cần lắm những lần đứng lại và nhìn về phía sau. Để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát.

Ai đó nói quá khứ là để quên đi, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải chọn lọc để tự mình giữ lại ký ức. Có những thứ quên được, nhưng có thứ bắt buộc phải nhớ, thậm chí là khắc thật sâu.

Chỉ là biết cách để lúc hồi tưởng đừng khiến mình lần nữa tổn thương. Chỉ là đối diện với ngày xưa nhưng tâm mình bình thản. Chỉ là hiểu rõ, chúng ta đang sống cho hiện tại, hôm qua là những thứ đã qua.

Đôi khi, cuộc đời cần lắm những lần đứng lại và nhìn về phía sau. Để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát. Để biết mình còn cần nhiều cố gắng, vì đường đời còn dài nữa những cái đích phải vươn lên.

Đôi khi, những cái xoay lưng dạy ta cách trân trọng thời gian. Vẫn biết đó là dòng chảy một chiều chỉ trôi đi đằng đẵng, nhưng có những lúc ta vẫn cố tình phung phí. Để rồi giật mình ngoảnh lại, mới thấy tiếc nuối là động từ đầy lắm những  xót xa.
Đôi khi, chúng ta chững lại để biết mình đã đánh mất những ai. Vì cuộc đời bao la, lòng người lại là thứ khó gìn giữ nhất. Rồi còn để biết ai nỡ bỏ mình mà đi mất. Những đến và đi thật dễ khiến con người ta biết cách quặn thắt trái tim và bóp nghẹt chính mình.


Vít thời gian đang xuôi để soi lại cả một cuộc hành trình. Để biết mình của hôm nay vì đâu mà đổi khác. Suốt ngày rộng tháng dài, kỳ thực, chúng ta đang làm một cuộc đổi chác. Mà cái giá phải trả đắt đến bao nhiêu!

Chẳng ai lớn lên mà không tự mình phải đánh đổi những thiết tha, để nhận về những tủi thân, những oán hờn, trách giận. Chối bỏ chính mình, để rồi bàng hoàng ngã ngửa, đôi lúc, sống là lựa chọn những thứ đau đớn nhất về mình.
Sẽ khó nói lắm, về những được – mất, vội vã hay chùng chình. Bởi sau rất nhiều ngày rộng tháng dài, cái chúng ta cần có khi chỉ là ánh mắt của một con người vĩnh viễn không thể nào kề cạnh. Có những thứ không phải mình mong thì người kia cũng muốn, có những người không phải muốn giữ là cuộc sống sẽ mỉm cười ngừng để họ ra đi.

Sau một quãng đời ngắn, dài lặn ngụp trong những sân si, mỗi người, hẳn đều ky cóp cho riêng mình những điều không thể đánh mất. Nghỉ chân lại, để biết mình đã có những ngày đáng sống. Từ đó về sau, sẽ gắng không để nuối tiếc nuốt chửng mất thêm nữa quá nửa cuộc đời.

Vì sao chúng ta lại giàu có?

Được đăng bởi Son Lam Nguyen | 14:31 Danh mục:

Nếu sáng tỉnh dậy, thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.

Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của một anh chàng, bèn hỏi:
- Chàng trai, sao trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à?
- Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. Chàng trai buồn bã nói.
- Nghèo ư, cháu là một người giàu có đấy chứ.
- Giả sử ta chặt của cháu một bàn tay, ta trả cháu 30 đồng vàng, cháu đồng ý không?
- Không bao giờ. Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo.
- Giả sử ta chặt một ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng vàng, cháu có đồng ý không?
- Không ạ.
- Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng vàng, cháu thấy thế nào?
- Cũng không được.
- Vậy, ta trả cháu 3.000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?
- Đương nhiên là không.
- Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào?
- Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu cũng là một người giàu có.
Trong cuộc sống, rất nhiều người thường than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Bạn hãy xem:
- Nếu sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.
- Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua sự tàn phá của chiến tranh, sự đơn độc, lạnh lẽo trong nhà tù, chưa bị đói rét rình rập, thì bạn đã may mắn hơn hàng trăm triệu người trên trái đất.
- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn có quần áo để mặc, có tiền để tiêu, thì bạn đã hạnh phúc hơn biết bao người nghèo đói vô gia cư trên thế giới.
- Nếu bố mẹ bạn vẫn còn sống và vui vẻ hạnh phúc bên nhau, thì bạn thuộc số ít nhóm người hạnh phúc nhất trên thế giới.
- Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
- Nếu bạn được ôm người thân vào lòng hay được dựa vào bờ vai của họ để nói lên tâm sự của mình, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều những người không bao giờ nhận được tình yêu từ người khác.
- Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, thì bạn hạnh phúc hơn vài tỷ người không thể đọc được trên trái đất này.
Sau khi đọc xong những dòng chữ này, bạn có thể nhìn lại mình qua gương và mỉm cười: "Hóa ra, mình cũng là một người giàu có".

Nhiều người tin vào Phật, họ tin rằng sẽ có luật nhân quả trên thế gian này. Nhưng một số lại không tin vào điều đó và cho đấy là mê tín. Họ lý giải, nếu như có Phật thì tại sao những người tốt không được hạnh phúc, còn người xấu lại không bị trừng trị?


Vậy Phật là gì và có thật ở trên đời này không? 
 
Chúng ta được dạy rằng Phật nghĩa là giác ngộ, Đức Phật là Người đã giác ngộ được chân lý của cuộc đời, đã trải qua hết thảy các kiếp nạn của thế gian, đã hiểu đủ các nỗi thống khổ của con người. Ở trên chùa, người ta thường được nghe cả một câu chuyện dài về cuộc đời của Người trước khi trở thành Đức Phật như chúng ta vẫn gọi. Nhưng để tin và hiểu được điều đó thì có lẽ vẫn là một chặng đường dài sống và khám phá sự đời. Tất cả chúng ta, ai cũng vậy, thường dễ tin vào cái hiển hiện trước mắt thay vì nghe người khác nói. Nhưng còn luật nhân quả, điều đó chắc chắn có thật.
 
Khi vào chùa tu, chúng tôi thường kể chuyện cho nhau nghe. Một pháp lữ bảo :
 
- Hồi nhỏ chị khoái nhất là bắt chuồn chuồn, ngắt đuôi nó đi, rồi cắt tua giấy kiếng nhiều màu, se nhọn một đầu, nhét vào ruột chuồn chuồn, thả nó bay lên,  chị thích chí nhìn đuôi giấy đủ màu bay lượn giữa trời, không biết làm vậy là con chuồn chuồn đau ruột, cũng không hiểu nó đau như thế nào? Cho tới năm hơn 20 tuổi chị bị viêm ruột, rồi về già thì ung thư ruột, bỗng dưng chị lại nhớ và thấu hiểu nỗi đau của con chuồn chuồn.

Trên đây chỉ là một trong số rất nhiều câu chuyện về luật nhân quả. Dân gian ta vẫn có câu: “gieo nhân nào, gặt quả ấy”, “gieo gió, gặp bão”... Họ vẫn luôn tin rằngcó một tòa án tối cao trừng phạt những tội ác của con người mà mắt thường không thấy được. Mọi việc xảy ra đều có nguyên nhân, dù tốt đẹp hay tồi tệ, tích cực hay tiêu cực thì nó cũng là kết quả của những hành động trước đó.
 
Đọc đến đây có lẽ sẽ có người nói rằng:  khối người giết chóc, khối người sát sinh mà vẫn sống nhởn nhơ, ăn nên làm ra, có khổ báo gì đâu?
 
Phật từng giải thích rằng: Quả báo có khi trả sớm, có khi trả muộn, đã làm điều xấu ắt sẽ gặp điều chẳng lành.

Thật sự nếu để ý, ta sẽ thấy những người đang sống hiền thiện mà xoay qua làm ác, trả quả rất nhanh. Quả này xảy ra như một cảnh báo, giúp họ đình chỉ việc ác và hồi đầu. Giống như chiếc áo trắng, vừa mới bị lem vài vết mực, được chỉ để tẩy ngay. Có những người cả đời làm ác, song do một biến cố nào đó khiến họ thức tỉnh, xoay qua làm thiện mạnh mẽ.

Đó là nhờ duyên lành đời trước nên họ còn được cảnh tỉnh để quay về với nẻo thiện. Còn người làm ác quá nhiều mà không thấy “trả” gì. Thì quả sẽ trả sang đời sau, khi phúc hưởng hết thì họa ập tới còn thê thảm hơn. Phật luôn nhắc nhở môn đệ Ngài: “Nên sống chánh nghiệp, không sống tà nghiệp”.

Chánh nghiệp là những nghề đem đến lợi ích cho mình và người. Tà nghiệp là những nghề kiếm ra tiền trên đau khổ của người và vật. Còn nếu nói: “Vì nghèo nên phải sống tà nghiệp thì sao?”... Tôi bỗng nhớ câu: “Trời Phật không triệt đường của ai cả, nếu người ấy thật lòng muốn sống thiện thì niệm lành trong tâm sẽ chiêu cảm, giúp họ có cơ may hành thiện nghiệp". 
 
Vậy nếu có luật nhân quả, tại sao có những người tốt không được hưởng cuộc sống hạnh phúc?
 
Trong mỗi con người chúng ta thường có hai mặt thiện và ác.Vì cái ranh giới giữa Thiện và Ác nó thật mong manh. Tuy nó đối lập nhau nhưng luôn tồn tại song song trong một con người.
 
Trong đạo Phật, thấy việc tốt dù nhỏ nhất mà không làm, thấy việc ác dù nhỏ nhất mà không tránh cũng như phạm tội. Vậy ai dám khẳng định rằng mình là hoàn hảo? Ai dám nói mình đã đối xử tốt với tất cả chúng sinh? Có ai là chưa từng làm điều xấu, chưa từng nhìn thấy việc nên làm mà không làm?

Vậy nên nếu bạn chưa được hạnh phúc, hãy tu tâm tích đức, cuộc sống hạnh phúc hay không là ở cái tâm của mình có được thanh thản hay không. Rửa sạch nghiệp, tâm mới thanh bình.

Hãy nhớ rằng luật nhân quả không chỉ dừng lại ở một đời người, nó luôn trải dài từ kiếp này qua kiếp khác. Nếu đời này bạn không  hạnh phúc dù bạn không quá xấu xa, thì ắt hẳn đó là nghiệp từ kiếp trước báo lại.
 
Luật nhân quả rất linh nghiệm và không trừ một ai. Gieo nhân nào, gặt quả ấy. Nếu kiếp này làm việc ác mà không bị trừng trị thì kiếp sau sẽ gặp quả báo nặng hơn. Dân gian cũng đã lưu truyền “đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. Nếu kiếp này ăn ở tốt mà chưa được hưởng hạnh phúc ắt do tâm còn nhiều vướng bận, còn nhiều dục vọng, nếu tu tốt sẽ để lại duyên lành cho đời sau. 
 
“Thiện căn cốt ở lòng ta, Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”.

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

CÓ BAO GIỜ?

Được đăng bởi Unknown | 12:27 Danh mục:


Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta ôm vào lòng quyển nhật ký cũ kỹ, thầm nhắc tên những người đã đi qua cuộc đời mình, những người còn ở lại, hoặc giờ đã đi xa, hay giờ đã quên ta?...

Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta lần giở từng trang viết, từng trang đời, nhìn nét chữ ngô nghê của chính mình khác dần hơn theo ngày tháng, theo những cung bậc vui buồn. Đọc để thấy mình lớn lên bao nhiêu, đọc để nhớ mình đã trải qua những gì, và để biết mình có sống tốt hơn không hay có sống tốt như xưa?...

Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta mân mê những con chữ nghiêng nghiêng, những dấu mực có thể đã nhòa trên trang giấy phai màu, rưng rưng. Vậy rồi tay ta chạm phải kỷ niệm đâu đó, vết thương nào đó, nỗi đau nào đó là nước mắt cứ lã chã như mới khóc lần đầu, ấm nóng... Và ta ước thời gian nào đó trở lại, người thương nào đó quay về, cho ta viết lại trang nhật ký bằng những tiếng cười, những niềm vui, không lấm lem dấu vết của những giọt nước mắt rơi...

Chắc là có những lần như thế trong đời phải không? Đôi khi ta còn với tay, cố quay ngược chiếc kim đồng hồ nhưng thời gian thì mãi chỉ có một chiều đi về trước mà thôi...

Thế nhưng ta ơi, hãy buông tay để kim đồng hồ được quay tiếp, bởi chẳng phải chính vì không thể quay về, chính vì không thể trở lại mà ký ức mới trở thành vô giá đó sao?! Ngày tháng cộng dần thêm sẽ biến những điều nhỏ bé, bình thường nhất trở thành hoài niệm lung linh, như thế đã là một món qùa cho ta mang theo trên chặng đời phía trước.

Dù sao đi nữa, chừng nào ta còn muốn nhớ thì ngày hôm qua sẽ ở rất gần thôi. Lâu bao lâu đi nữa thì bụi thời gian chẳng thể nào ngăn được những hoài niệm, vốn đã được viết ngay trong tim mình! Rồi trí nhớ tự nó sẽ đọc lên thành tiếng, rành rõ, vẹn nguyên. Đời còn thênh thang, lòng chỉ xin thênh thang là chốn quay về, là nơi nương náu cho những hoài cảm miên viễn...

LÀ CON GÁI ĐỪNG YÊU THƯƠNG DẠI KHỜ ĐẾN THẾ

Được đăng bởi Unknown | 11:42 Danh mục:

Vì là con gái nên trái tim yếu mềm, hãy yêu thương hết mực đậm sâu, chân thành chia sẻ, để thấy rằng có nhiều người vẫn sống với nhau bằng tình yêu rất đẹp.

Bất cứ một con gái nào cũng đều xinh đẹp và đáng yêu theo cách của riêng mình. Chính vì vậy, tất cả mọi cô gái đều đáng được trân trọng và nâng niu.

Là con gái, nên nhận ra giá trị của bản thân, đừng để bị tổn thương quá nhiều, quá lâu hoặc quá sâu.

Là con gái, phải luôn mỉm cười thì duyên mới thắm, tình mới đầy và hạnh phúc mới dài lâu!

Một số cô gái thường yếu đuối, vin mình vào một mối tình đã cũ, luôn nhớ về một người yêu đã xa, chỉ để tự giày vò mình với nỗi đau, tự đóng khung mình vào một trời kỉ niệm. Con gái à, yêu thương nhạt nhòa rồi thì sẽ nhanh chóng bay đi, chúng ta có khờ khạo trao yêu thương nhiều thêm nữa thì người cũ cũng không lấy làm bận tâm đâu nhé! Chỉ tổn thương mình một cách không đáng mà thôi.

Một số cô gái thường hay thay đổi mình, trút bỏ một con người cũ, trở thành một con người khác, lạ lẫm đến ngỡ ngàng. Thật ra, khi làm như thế, chính bản thân đã phô ra sự tổn thương to lớn nhất. Đừng vì một ai đó mà đánh mất mình như thế, chúng ta không là người xinh đẹp nhất, giỏi giang nhất, nhưng chúng ta đã là duy nhất. Mà mỗi cô gái là duy nhất, đều rất đáng được yêu thương!

Một số cô gái khác thường chơi đùa với những mảnh tình hờ hững, trao yêu thương rất vội, lại nhanh chóng rời bỏ đi sau khi thấy lòng nguôi ngoai hơn một chút. Nhưng con gái à, con người ta ai cũng có trái tim để yêu thương.

Chúng ta được phép buồn và trách than cho những chuyện cũ đã qua, nhưng không được phép dùng chuyện của mình làm tổn thương đến người khác. Người đến sau yêu thương bạn không có nghĩa là họ xứng đáng trở thành một người thay thế. Con gái chắc sẽ hiểu, cảm giác bị bỏ rơi tồi tệ đến mức nào. Khi ấy, liệu có còn đủ nhẫn tâm để lừa dối họ nữa không?

Vì là con gái nên trái tim yếu mềm, hãy yêu thương hết mực đậm sâu, chân thành chia sẻ, để thấy rằng có nhiều người vẫn sống với nhau bằng tình yêu rất đẹp.

Vì là con gái nên hãy suy nghĩ giản đơn, biết lo lắng cho người khác và cũng đừng quên lo lắng cho bản thân mình.

Vì là con gái nên hãy luôn sống nhiệt thành, luôn mạnh mẽ và chỉ được phép yếu đuối khi cần thiết, để đến một lúc nào đó, chẳng còn ai bên cạnh, ít nhất cũng có thể tự vực dậy bản thân.

Và cuối cùng, là con gái, hãy tập sống với sự cô đơn một thời gian, hãy học cách đi một mình, học cách mỉm cười và học cách yêu thương bao dung hơn với tất cả. Đến khi có một chàng trai xứng đáng xuất hiện, anh ấy sẽ thấy mình may mắn vì sở hữu một cô gái hết mực đáng yêu!

HÃY KIÊN NHẪN! YÊU THƯƠNG SẼ DẾN!

Được đăng bởi Unknown | 11:40 Danh mục:
Cuộc sống này không bằng phẳng cũng không quá gồ ghề như bạn nghĩ đâu nhé...

... Đơn giản chúng ta tận hưởng cuộc sống này thế nào mà thôi.

Bạn đã đủ kiên nhẫn để đạt được nhưng điều bạn muốn hay đủ kiên nhẫn để cố gắng làm vui lòng ai đó chưa?

Kiên nhẫn như một lời giải đáp cho những thành công lâu dài…

Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn khi ngồi nhà nghe lời dặn dò hay lời tâm sự của bố mẹ hàng giờ chưa? Thay vì việc ấy bạn lại sẵn sàng ngồi hàng giờ trước máy tính đợi với dòng chữ "loading" bộ phim có diễn viên đẹp trai mà bạn thần tượng bấy lâu.

Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn nghe lời giải thích của ai đó khi họ đã nhận ra sai lầm thay vì quay mặt đi và trách móc họ? Tại sao lại không tạo cho họ cơ hội hay chính bạn đã không tạo cho trái tim mình đón nhận những yêu thương? Những bức tranh tâm hồn bạn vẫn còn thiếu nét hãy lấp đầy nó bằng sự kiên nhẫn chờ đợi và đón nhận yêu thương bạn nhé.

Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn làm xong một bài toán khó hay kiên nhẫn vẽ xong bức tranh còn đang dang dở chưa? Điều ấy cũng  như bạn đã không để những yêu thương đến với cuộc sống không bị gián đoạn hay làm lỗi nhịp trái tim ai đó mà cứ vô tình quay đi hay một lá thư viết vội chưa kịp trao.

Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn để chờ đợi ai đó reply tin nhắn của mình lúc nửa đêm vì chỉ thực sự muốn xem mình là ai trong trái tim họ hay chỉ là không thấy nhắn lại là nghĩ rằng là mình đã thất bại và nhắn lại “mình đùa đó”? Hãy kiên nhẫn chờ đợi bạn à... Khi đã nói ra cảm xúc và trao tặng yêu thương tới ai thì hãy để ai kia biết và kiên nhẫn chờ đợi vì bên kia có thể họ cũng đang chờ tín hiệu xanh từ phía bạn.

Nhưng nếu ngược lại, yêu thương ấy không quay trở lại như bạn mong chờ thì cũng đừng buồn bạn nhé! Hãy kiên nhẫn vì trong cuộc sống yêu thương này sẽ có lúc dấu yêu tìm tới với bạn và đem tới hạnh phúc mơ ước. Đó cũng chính là những thành công tuy nhỏ nhoi nhưng thật ý nghĩa trong cuộc sống.

Đôi khi mắc những sai lầm trong cuộc sống và dường như cảm thấy tuyệt vọng và tìm về tới mái ấm gia đình, nhưng khi nhận được lời căn dặn của bố mẹ chỉ trong vài phút là bạn đã thấy phát ngán và đứng dậy vượn cớ: “Con phải đi học đây, hôm nay con nhiều bài tập lắm”. Hãy tự hỏi bản thân bạn đã bao giờ thế chưa... và đã bao giờ bạn nhận thấy nỗi buồn thẳm nơi trái tim, chứa đựng trong đôi mắt bố mẹ lúc ấy chưa?

Và bạn có biết như vậy lòng kiên nhẫn trong bạn đã mất dần đi. Đón nhận lời khuyên của gia đình hay của những người xung quanh bạn chính là một món quà trong cuộc sống, là một cách giản đơn nhất tạo nên con người bạn hay vẽ lên bức tranh tâm hồn trong bạn. Muốn cuộc sống đẹp như trong những giấc mơ của bạn, bạn cần kiên nhẫn đón nhận những lời khuyên hay lượm nhặt những “bức tranh cuộc sống đời thường” để tiến gần hơn với thành công, tiến gần hơn tới những yêu thương cuộc sống.

Cũng đừng để lòng tự ái của mình cản đường yêu thương khi có ai đó góp ý cho bạn. Bạn à, trong cuộc sống không phải thành công nào cũng tự tìm tới ta trên con đường bằng phẳng mà không có những bàn tay dang rộng vực ta dậy khi ta thất bại hay có ý định từ bỏ dễ dàng.

Hãy kiên nhẫn đón nhận yêu thương bạn nhé!


CUỘC ĐỜI QUÁ NGẮN NGỦI, XIN ĐỪNG THỜ Ơ

Được đăng bởi Unknown | 11:36 Danh mục:

Có lẽ đọc cái tựa sẽ làm không ít người phì cười, triết lí như bà cụ, nhưng cuộc đời này ngắn thật bạn ạ!

Một lúc nào đó, còn là đứa trẻ nắm tóc uýnh lộn giựt kẹo với lũ bạn, giờ ngoái nhìn lại, bạn đã tốt nghiệp ra trường và bộn bề với công việc ngập đầu

Ngày nào còn nũng nịu trong vòng tay của bố mẹ, gia đình, thoáng chốc đã đủ quyền công dân, phải chịu trách nhiệm về những việc bạn làm và trước Pháp luật!

Ngày nào xuân xanh, tươi trẻ, thức trắng đêm, ăn chơi thả ga, đàn đúm với bạn bè ko tiếc sức lực, chợt một ngày bạn thấy đuôi khoé mắt đã bắt đầu xuất hiện vài nếp gấp thời gian…

Ngày nào dám nghĩ dám làm, dại dột và bốc đồng, sai lầm cũ chưa kịp liền da đã rạch thêm vài nhát sai lầm mới, vội vã đứng lên, vội vã chạy tiếp, coi như là trải đời lấy kinh nghiệm. Đến 1 lúc nào đó, liệu bạn có thấy mỏi mệt bước chân, nhận ra rằng thời gian không còn đủ để ta liều lĩnh, bắt đầu đắn đo và do dự, bắt đầu sợ đánh đổi?

Một lúc nào đó, nhìn lại, bạn đã thấy mình bước qua ngưỡng cửa của tuổi thanh xuân?

Đó là tôi lúc này, bắt đầu bước qua độ tuổi người ta gọi là chín muồi của người phụ nữ, có mái ấm gia đình của riêng mình, trải nghiệm đời vừa đủ để biết suy nghĩ đắn đo và cười vào những đau khổ, những trái ngang mà cuộc đời đập vào mặt... Chững thời gian và ngoái nhìn lại con đường đã bước qua, tôi thật sự cảm thấy nhanh, rất nhanh, rất vội vã, chợt giật thót khi một nửa cuộc đời đã trôi qua, chỉ để lại 1 dư âm đánh coong như tiếng chuông gió đang vọng giữa trưa nắng hè, cuộc đời có bao nhiêu mà hững hờ?!?

Có một lúc nào đó, giữa bộn bề dâu bể và cuộc sống đảo điên này, bạn tĩnh lòng lại và chợt nhận ra rằng bạn đã quá thờ ơ với chung quanh, với những mối quan hệ, với những con người thân thương, bỏ sót những giọt nước mắt, những tiếng thở dài, cái nhìn lặng lẽ... Rơi rớt đâu đó??? Hãy tưởng tượng như thế này, chỉ tưởng tượng thôi nhé, nếu ngày mai là ngày tận thế, thì bạn, tự vấn trong thâm tâm, bạn có điều gì hối tiếc mà chưa thể thực hiện, điều gì khiến bạn day dứt khôn nguôi? Đó chính là những thứ bạn đã bỏ quên dưới tầng sâu của ý thức...

Còn tôi, có nhiều thứ tôi trăn trở lắm

Từ lúc lập gia đình, tôi càng thấy thấu hiểu và yêu tấm lòng của bậc sinh thành, thức đêm mới biết đêm dài, nuôi con mới biết sự vất vả khó nhọc của người làm cha làm mẹ. Có lần về bố mẹ chơi với đám bạn nghe mẹ tâm sự với bạn bảo “nó lấy chồng rồi, nhà quạnh quẽ hẳn, ngày trước ngày ngày bác ngóng nó đi làm về, có giọng cho nhà cửa rôm tụ, giờ cao cửa rộng hơn xưa mà thấy buồn hơn hẳn” tôi chỉ biết lặng lẽ quay mặt đi giấu giọt nước mắt.

Giờ tôi đã có chồng, có con, lấy chồng theo chồng, tôi phải lo cho con nữa, dù có thương mẹ đến như thế nào thì cũng không thể bên cạnh mẹ ngày ngày nữa. Ông bà ngày xưa nói quả không sai “Nước mắt chảy xuôi” mà. Thấy bóng dáng mẹ sao mà nhỏ bé, còm cõi quá, bao nhiêu hối hận tràn về vì những lúc ngỗ ngược, làm mẹ phải buồn, bố phải vắt tay lên trán, nhưng giờ liệu có muộn màng?

Bạn bè thưở còn bên nhau thân biết bao, đến cả cái quần rách mông cũng kể cho nhau nghe, dần dần theo bộn bề cuộc sống rơi rớt đâu mất! Phận ai nấy lo, không ít lần tá hỏa khi nghe con bạn thân thông báo là con nó mấy tháng trong khi mình không biết là nó có bầu khi nào nữa, thằng bạn này ly hôn, khi mà mình chả nhớ nó là nó kết hôn khi nào???

Không biết tự lúc nào, những buổi tám rôm rả ngày xưa giờ đã trở thành những lời thăm hỏi sáo rỗng vô cùng, không biết tự bao giờ bạn thường xuyên offline trên các kênh chat, im lặng khi thấy bạn bè gọi? Bạn tự qui cho việc bận, bận bận…

Bạn có thờ ơ không?

Khi giữa đống bộn bề của công việc, chợt nhận được 1 cuộc điện thoại: Sao lâu quá không thấy con về thăm nhà?

Mệt bã sau một buổi đi chơi về khuya thoáng thấy tiếng thở dài chậc lưỡi của mẹ?

Bạn tổ chức tiệc mừng sinh nhật cho bản thân, cho bạn bè, cho người yêu, khi mà hỏi bạn, mẹ bạn, bố bạn, anh chị em bạn sinh ngày nào, bạn ú ớ?

Bạn có thờ ơ không, khi bạn phung phí tiền bạc bao bạn bè, những buổi chơi vung tiền khi mẹ bạn bóp óc nặn trán tính toán thu chi, tiết kiệm từng đồng bạc?

Bạn có thờ ơ không, khi mẹ bạn nhờ sửa giùm cái bóng đèn, đứa em nhờ bạn coi giùm bạn cái này, cái nọ, bạn nhăn trán và bảo phiền phức, trong khi bạn có thể bỏ hàng giờ ra để tư vấn tình yêu hôn nhân gia đình cho bạn, ngồi chém gió, bình phẩm ngực bự chân dài?

Bạn có thờ ơ không, khi chồng bạn xoắn não với công việc, tối về ăn cơm bụi, còn bạn thì bận đi shopping, hội tám với bạn bè và mất nửa ngày ngoài spa?

Bạn có thờ ơ không khi vợ bạn còng lưng lao nhà quét nhà, ngập mặt trong đống shit của con, còn bạn thì bù khú với hội nhậu, bàn chuyện cá có lên bờ không?

Bạn có thờ ơ không khi đứa con bé bỏng của bạn tủi thân với bạn bè, khi thấy bố mẹ nó cuối tuần dẫn nó đi chơi, cả gia đình cùng quay quần bên bữa cơm ấm cúng, khi nó có trăm ngàn thắc mắc mà không thể mở lời hỏi bạn dù chỉ 1 lần?

Bạn có thờ ơ không, khi thấy 1 status buồn của bạn mình mà bạn chỉ like ủng hộ phát, tự nhủ là sẽ hỏi nó sau, rồi quên ngay trong 30s,

... Và bạn có thờ ơ không?

Cuộc đời mỗi con người ví cho cùng cũng giống như một cuộc du ngoạn, chúng ta chỉ là những người khách lữ hành du lịch ngang qua cuộc đời. Vậy thì sẽ còn gì đọng lại trong kiếp người ngắn ngủi này? Phải chăng đó là tình người? Tôi đã từng nghe 1 câu nói rất hay:

“Chúng ta chỉ thực sự chết đi khi tất cả mọi người đều lãng quên ta“

Bèo dạt mây trôi, thoáng cái đã qua giấc mộng xuân, cuộc sống này còn vốn không thể ngờ trước chuyện gì cả, nói thiệt chứ giữa cái xã hội loạn lạc này, môi trường ô nhiễm, tình người dần bị thoái hoá như bây giờ, bệnh tật, tai nạn xe cộ, tai nạn này nọ giờ ngày càng rầm rầm rộ rộ, chưa bao giờ nghề bảo hiểm lại làm ăn phát đạt đến như vậy, nhiều lúc cảm giác giữa sự sống và nửa kia nó mỏng manh như sơi dây chỉ.

Người bạn nói hẹn lại ngày mai sẽ nói chuyện, ngày mai sẽ quan tâm, chưa chắc gì còn có ngày mai! Chính vì vậy bạn ạ không có sự QUAN TÂM nào là đủ và dư thừa cả, đừng bao giờ chần chừ và hứa hẹn khi 1 bàn tay giơ ra với bạn.

Và đừng đổ lỗi cho 2 chữ BẬN RỘN, vì thật sự sự QUAN TÂM không tốn nhiều thời gian như bạn vẫn ngụy biện!

Một câu thăm hỏi bố mẹ

Một cái bóp vai cho mẹ, 1 cái đấm lưng cho cha, 1 buổi chỉ ngồi nghe cho các cụ được xả bao “cằn nhằn”

Một buổi tối về sớm dùng cơm với gia đình

Một lời hỏi han ân cần cho đứa em

Một bữa cơm nóng, 1 lời quan tâm, chia sẻ với chồng

Một lần quét nhà, 1 lời nịnh đầm, 1 cái ôm thật chặt cho vợ

Một lần ngồi xuống và nói chuyện như những người bạn với con, 1 buổi đi chơi cả gia đình

Một lời động viên khích lệ đúng lúc cho bạn bè và những người thân thiết...

Chỉ cần xuất phát từ trái tim, chịu để tâm 1 chút và dẹp bớt đi những cái Vì -Tôi, chỉ 1 chút thôi, bạn đã thể ôm trọn cả trái tim vào lòng...

Và xin đừng thờ ơ, vì cuộc sống quá ngắn ngủi, phải không?

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Hài Lòng nhé !!!

Được đăng bởi Unknown | 10:47 Danh mục:
Đừng than thở và hãy nâng niu cuộc sống khi bạn đã có đủ 6 điều này vì bạn còn may mắn hơn cả triệu người đó :



1. Nếu bạn có thực phẩm để ăn, có áo quần để mặc, có một mái nhà để che và một nơi nghỉ qua đêm là bạn đã giàu hơn 75% thế giới
2. Nếu bạn có tiền tiêu trong ví, có tiền ban phát cho người nghèo, có tiền để dành trong ngân hàng, bạn thuộc 8% những người giàu nhất thế giới.
3. Nếu bạn thức dậy vào buổi sáng và cảm thấy khoẻ hơn hôm qua thì bạn đã may mắn hơn 1 triệu người không thể sống qua nổi tuần này.
4. Nếu bạn chưa bao giờ trải qua nguy hiểm của chiến tranh, chưa bao giờ trải qua tù tội, đớn đau của tra tấn hay vật vã của đói khát thì bạn đã  hạnh phúc hơn 500 triệu người trên thế giới.
5. Nếu bố mẹ bạn còn sống và hạnh phúc bên nhau thì trường hợp của bạn không nhiều đâu
6. Và cuối cùng, nếu bạn đọc được thông điệp này thì bạn đã sung sướng hơn 2 tỉ người trên thế giới chẳng bao giờ có cơ hội đọc được thứ gì cả.

Rất nhiều người mong muốn được như bạn. Hãy ngừng than thở và nâng niu những gì bạn có nhé!
Có nhiều người luôn than thở, phàn nàn về số phận của mình. Tuy nhiên, họ không biết rằng, trên trái đất này còn có rất nhiều người kém may mắn hơn họ. Nếu như bạn có một trong 6 điều dưới đây, hãy lạc quan và yêu đời hơn, bởi bạn đang may mắn hơn rất rất nhiều người trên trái đất này.
  • RSS
  • Delicious
  • Digg
  • Facebook
  • Twitter
  • Linkedin
  • Youtube