Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

CÓ BAO GIỜ?

Được đăng bởi Unknown | 12:27 Danh mục:


Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta ôm vào lòng quyển nhật ký cũ kỹ, thầm nhắc tên những người đã đi qua cuộc đời mình, những người còn ở lại, hoặc giờ đã đi xa, hay giờ đã quên ta?...

Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta lần giở từng trang viết, từng trang đời, nhìn nét chữ ngô nghê của chính mình khác dần hơn theo ngày tháng, theo những cung bậc vui buồn. Đọc để thấy mình lớn lên bao nhiêu, đọc để nhớ mình đã trải qua những gì, và để biết mình có sống tốt hơn không hay có sống tốt như xưa?...

Có bao giờ không, dẫu một lần thôi, ta mân mê những con chữ nghiêng nghiêng, những dấu mực có thể đã nhòa trên trang giấy phai màu, rưng rưng. Vậy rồi tay ta chạm phải kỷ niệm đâu đó, vết thương nào đó, nỗi đau nào đó là nước mắt cứ lã chã như mới khóc lần đầu, ấm nóng... Và ta ước thời gian nào đó trở lại, người thương nào đó quay về, cho ta viết lại trang nhật ký bằng những tiếng cười, những niềm vui, không lấm lem dấu vết của những giọt nước mắt rơi...

Chắc là có những lần như thế trong đời phải không? Đôi khi ta còn với tay, cố quay ngược chiếc kim đồng hồ nhưng thời gian thì mãi chỉ có một chiều đi về trước mà thôi...

Thế nhưng ta ơi, hãy buông tay để kim đồng hồ được quay tiếp, bởi chẳng phải chính vì không thể quay về, chính vì không thể trở lại mà ký ức mới trở thành vô giá đó sao?! Ngày tháng cộng dần thêm sẽ biến những điều nhỏ bé, bình thường nhất trở thành hoài niệm lung linh, như thế đã là một món qùa cho ta mang theo trên chặng đời phía trước.

Dù sao đi nữa, chừng nào ta còn muốn nhớ thì ngày hôm qua sẽ ở rất gần thôi. Lâu bao lâu đi nữa thì bụi thời gian chẳng thể nào ngăn được những hoài niệm, vốn đã được viết ngay trong tim mình! Rồi trí nhớ tự nó sẽ đọc lên thành tiếng, rành rõ, vẹn nguyên. Đời còn thênh thang, lòng chỉ xin thênh thang là chốn quay về, là nơi nương náu cho những hoài cảm miên viễn...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

  • RSS
  • Delicious
  • Digg
  • Facebook
  • Twitter
  • Linkedin
  • Youtube